Hán Nguyên Đế

Hán Nguyên Đế (chữ Hán: 漢元帝; 76 TCN - 8 tháng 7, 33 TCN), húy Lưu Thích (劉奭), là vị Hoàng đế thứ 11 của nhà Tây Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì từ năm 49 TCN đến năm 33 TCN, tổng cộng 16 năm.Trong lịch sử, Hán Nguyên Đế được biết đến là vị Hoàng đế đã đặt nền tảng chắc chắn cho Nho giáo, trở thành quốc sách cai trị hàng đầu cho chính quyền trung ương, thăng địa vị những người theo Nho giáo trở thành những quan lại quan trọng. Tuy nhiên, ông thất bại trong việc ngăn chặn các đảng phái đấu đá nhau, giày xéo chính sự trong suốt Triều đại của mình. Nhiều sử gia Trung Quốc đánh giá ông là vị Hoàng đế hồ đồ và thiếu quyết đoán[1].Nguyên Đế còn nổi tiếng đến việc gả Vương Chiêu Quân cho Thiền vu Hung Nô, thiết lập bang giao giữa nhà Hán và Hung Nô. Chiêu Quân đi vào lịch sử Trung Quốc bằng những giai thoại dân gian và được liệt vào một trong Tứ đại mỹ nhân Trung Hoa danh tiếng.

Hán Nguyên Đế

Thân mẫu Hứa Bình Quân
Kế nhiệm Hán Thành Đế
Tiền nhiệm Hán Tuyên Đế
Thê thiếp Hiếu Nguyên Vương Hoàng hậu
Triều đại Nhà Tây Hán
Tên húyNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên húy
Lưu Thích (劉奭)
Niên hiệu
Thụy hiệu
Hiếu Nguyên Hoàng đế
(孝元皇帝)
Miếu hiệu
Cao Tông (高宗)
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Trị vì 29 tháng 1, 49 TCN
8 tháng 7, 33 TCN
Sinh 75 TCN
Trường An, Đại Hán
Mất 33 TCN
Vị Ương cung, Trường An, Đại Hán
An táng Vị lăng (渭陵)
Thân phụ Hán Tuyên Đế